Đăng lúc: 08:52 - 07/10/2016
Chiều hoàng hôn rơi nhẹ nghiêng trên mái chùa làng, bên tiếng chuông trầm vọng. Thanh âm huyền tịch, có một chút lắng đọng, có một chút gì đó thênh thang.
con đường đi, vốn không có con đường, chỉ là những bước chân của những kẻ du tử, lang thang, vết chân hắn tạo nên con đường.
mặt trời phía trước hay mặt trời sau lưng, cũng chỉ là cái nhìn- hướng đứng của hắn, còn mặt trời vẫn thế. Dòng sông chảy, có bao giờ không chảy, thời gian trôi có bao giờ ngừng trôi!