Nét Chữ Của Mẹ Tôi
Tôi siêng học lắm, và đấy hầu như là thú vui duy nhất của một trẻ nghèo. Nhà lá dột nát mà tủ sách hàng top trong thị trấn, đủ sách đông tây kim cổ mua từ tiền mò cua bắt cá, nhiều lần tủ bị tạt nước mưa, phơi sách trên chiếu ngoài sân đầy một khoảnh!
Nhưng mẹ tôi không biết xem sách, và đọc – khi cần, như giấy tờ hành chính- chật vật lắm, đánh vần từng chữ cái một theo cách xưa- nên tôi tôi không thể sẻ chai với mẹ tinh hoa văn hóa từ những trang sách, dù rất muốn. Điều ấy sau này có điều kiện tôi đã làm theo cách khác: mua thật nhiều đĩa VCD theo lớp lang nhất định để cho mẹ xem dần, hàng ngày, như học “hàm thụ” vậy: Tây Thi, Lưu Bình – Dương Lễ, Phạm Công Cúc Hoa, Bên cầu dệt lụa, Thoại Khanh Châu Tuấn.. Mấy trăm đĩa, và mẹ hạnh phúc theo cách có thể thấy được: người nói nhiều hơn, trong bữa cơm hay lúc rảnh việc, về các nhân vật trong tuồng tích cổ với lời bình phẩm, cảm xúc. Đấy, mẹ tôi học “bổ túc” như thế đấy.
Đời học sinh của tôi ngay cấp II đã nếm mùi vị hạnh phúc: liên tiếp đạt giải học sinh giỏi. Khi lên tỉnh tập trung luyện thi vòng toàn quốc, tôi xúc động nghĩ nhiều về người mẹ vụng về của mình. Trong quyển vở trắng tinh được thưởng, hàng viện trợ của Unicef, tôi cẩn trọng xin vài chữ lưu niệm từ thầy cô, bạn bè. Ở trang đầu tiên, tôi giành cho mẹ. Mẹ xúc động, lúng túng mãi, cây viết trật vuột trong tay, ngoằn nghèo trên trang giấy trắng. Tôi ..đã đọc cho mẹ mình viết: “Mẹ rất vui, mong con đi xa giữ gìn sức khỏe, đừng lo cho mẹ ở nhà…”. Chỉ có mấy chữ loằng ngoằn mà mẹ viết khá lâu, tôi nhìn trong làn nước mắt nhòe nhoẹt… Đấy là lần đầu tiên mẹ tôi viết. Quyển vở ấy sau bao biến đổi bể dâu, nay không còn nữa, song tôi nhớ rất rõ từng dòng lưu bút của thầy cô bạn bè, trước nhất là nét bút của mẹ mình.
Mẹ viết như thế, mấy chữ đã khó khăn, vậy mà Người nâng bước cho tôi vào đời, mua gánh bán bưng cho tôi có khoảng trống mà học hành, đọc nghìn vạn chữ. Bây giờ tôi gõ máy tính như nghệ sỹ dương cầm, có thể viết thẳng suy nghĩ của mình rất nhanh, gửi đi cộng tác các báo, chính là khởi đầu từ nét bút vụng về của mẹ. Mẹ tôi không viết bằng mực trên giấy- ngoài lần duy nhất như đã kể qua- mẹ viết bằng mồ hôi, ý chí trên chính cuộc sống mưu sinh nhọc nhằn nắng gió.
Mẹ già rồi, trên bảy mươi, dáng còng, giấc ngủ nhọc nhằn. Người chỉ viết có một lần trong đời, theo lời đọc của con mình, mấy mươi năm trước. Mẹ ơi!
Nguyễn Thành Công
học sinh, giữ gìn, sức khỏe, hạnh phúc, khởi đầu, cộng tác, có thể, như thế, khó khăn, cảm xúc, ý chí, suy nghĩ, không thể, xúc động, nước mắt, sau này, làm theo, văn hóa, bây giờ, nhất định, lúng túng, nhân vật, trắng tinh, vậy mà, tôi ngay, mồ hôi, ngày trước, giấc ngủ, tập trung, còn nữa, chứng kiến, học hành, xuất thân, giấy tờ, quê mùa, bẩm sinh, mấy mươi, máy tính, trước nhất, mưu sinh, nhọc nhằn, toàn quốc, bình dương, tản cư, bom đạn, tần tảo, vỡ lòng, bán buôn, lặt vặt, ăn nói, thua thiệt, thú vui, nhà lá, tủ sách, thị trấn, kim cổ, chật vật, đánh vần, chữ cái, tinh hoa, lớp lang, học hàm, tây thi, rảnh việc, nếm mùi, liên tiếp, viện trợ, lưu niệm, cây viết, bể dâu, dương cầm, mẹ già
Những tin mới hơn
- BÚP SEN TẶNG NGƯỜI (24/04/2016)
- THIỀN TRÀ (20/05/2016)
- Đánh rơi hạnh phúc (30/05/2016)
- Lời nói sắc tựa như dao (30/05/2016)
- Họa phước đến từ đâu? (09/11/2015)
- Những bài thơ hay về Phật Giáo (07/11/2015)
- Mỗi người hãy là một chiếc lá (22/07/2015)
- Cuộc Ðời Tương Ðối Mà (02/08/2015)
- Lời nói yêu thương qua lời Phật dạy (08/08/2015)
- Tâm ta, tâm người (14/07/2015)
Những tin cũ hơn
- Thêm màu sắc cho một nụ cười (09/07/2015)
- Mỗi câu chuyện một bài học (hay) (06/07/2015)
- Nhất thiết duy tâm tạo (06/07/2015)
- Hạnh phúc là tự tại giữa khổ đau (21/06/2015)
- An tâm như thế nào? (20/06/2015)
- Một nhà không quét, sao có thể quét thiên hạ? (18/06/2015)
- “Người mù thắp đèn, phí dầu chăng?” (14/06/2015)
- Vội Vàng (05/06/2015)
- Câu chuyện về 2 viên sỏi. (04/05/2015)
- Tòa nhà 80 tầng (04/05/2015)